Thứ Bảy, 13 tháng 4, 2013

139 - BẾN SÔNG thơ của BÌNH PHAN .

 
Bến sông thì...giống bến sông...
Vì tuổi thơ đã tắm trong hai dòng
Cũng " Thề non nước "mà ra
Vu Gia thì cũng chảy qua Thu Bồn
Giao Thủy hòa nước lăn tăn
Một vùng trù phú đêm trăng câu hò
Ai đi hãy nhớ dùm cho
Mít non đợi mãi...để kho cá chuồn !
Nhớ cụ PHÁN TUYỂN luôn luôn
Thị trưởng Đà Lạt ...phép khuôn mà gần
Rạng danh xứ Quảng người thân
Vọng tôc họ Đỗ bay gàn bay xa
Bây giờ người đã ..,tinh hoa
Mà con mà cháu vẫn llà xạ HƯƠNG ! ( Văn Bình )


Một dòng sông nước chảy
Êm đềm tuổi thơ ngây
Sông mãi chảy êm đềm
Sao đời ta lất lây  ( Kim Vui )

 
Thì đời cũng giống dòng sông
Có khúc,có lúc,khi nồng khi hăng
Con người là cá chứ răng
Thỏa sức bơi lội,tung tăng tùy mình....
( Văn Bình )


Em thầm hỏi nhỏ bến sông xưa
Đò chở người đi trở lại chưa
Vắng bóng hình ai từ thưở ấy
Mắt buồn cho những chuyến đò đưa

Từ đó người đi có nhớ nhung
Mấy xuân xa cách nẻo muôn trùng
Đâu rồi những chiều ta chung bóng
Trên bến mình tôi vẫn ngóng trông ( Kim Vui )

  Nước chảy ,thuyền trôi,đò qua lại
Người đến,người đi có chi ngại
Hợp tan ,mong nhớ..cho chồng chất
Đã gọi ...TRẦN...GIAN ! Cứ lai rai ... ( Văn Bình )


Thuở ấy sang sông hẹn trở về
Ai hay n

găn cách nẻo sơn khê
Người đi biền biệt cùng năm tháng
Kẻ ở bâng khuâng chuyện ước thề
.

Rồi mỗi chiều đông lại nhớ hoài
Ngắm mưa khắc khoải tưởng hình ai
Mịt mờ nơi ấy còn vương vấn
Dòng nước ngày xưa vẫn lạc loài ( Hướng Dương : thân hữu của Bình và Thông )

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét