Thứ Sáu, 12 tháng 4, 2013

136 - thơ Trương Văn Thông và Kim Vui.

TỰ SỰ




Em . từ thuở mới biết buồn ,
Gặp anh ...giữa buổi hoàng hôn tình người .
Trắng tay , trong cuộc đổi dời ,
Ngu ngơ thân thế ... rụng rời tin yêu .
Mừng em : một chút nắng chiều .
Dăm câu thơ chứa vạn điều vô ngôn .
Nhìn nhau : " trái ấu cũng tròn "
Chia nhau nửa quả bồ hòn mà vui .
Sông dài , nước chảy bèo trôi ,
Trăm năm ...chỉ có ... cuộc đời ...cho nhau .
Sá gì mưa nắng biển dâu ,
Trái tim mình vẫn một màu hồng tươi .
Mòn vai ...em vẫn nụ cười ,
                                          Truân chuyên ? vì lỡ làm người ...yêu anh


Rất cần

Rất cần


Rất cần một chút anh yêu
Chút thương 
Chút nhớ
Vỗ về sớm trưa
Quên rồi một nửa thu xưa
Nửa thu còn lại em vừa trao ai
Có còn một chút nắng phai
Cho em sưởi ấm chờ ngày đông sang
Sao em lại phải cưu mang 
Tình đầy ngang trái dở dang đời mình 
Đành thôi em sống cho tình
Giấu trong nỗi nhớ 
nghẹn lòng gọi tên
cám ơn anh
dẫu thế nào
Một lần đốt cháy hết đời của em







Em thầm hỏi nhỏ bến sông xưa
Đò chở người đi trở lại chưa
Vắng bóng hình ai từ thưở ấy
Mắt buồn cho những chuyến đò đưa

Từ đó người đi có nhớ nhung
Mấy xuân xa cách nẻo muôn trùng
Đâu rồi những chiều ta chung bóng
Trên bến mình tôi vẫn ngóng trông  
Kim Vui .
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét