Văn Bình cảm tác .
Ngẫm ra thì cũng thương thương
Ấy là một thuở học đường đáng yêu.
Ngâm ngùi...nhưng biết làm sao, --
Vì tương lai..nên phải....xào cái đuôi.
Mất này ...được nọ thế thôi, --
Dĩ vãng thì...có cái bồi ,cái......xô !
Nếu mà giữ hết......làm sao, ---
Hằng Nga ..ai để dấu vào ...khuôn trăng !
Thông Trương
Kính thưa ông bạn C nhàu ,
Thiền Đăng nhớ thuở ban đầu luyến thương .
Có hôm hành giả ngang trường ,
Sinh tình : đối cảnh phố phường đổi thay ,
Cho nên bác ấy chau mày ,
Buồn trong khóe mắt , cơn say buổi chiều .
Xét rằng ...cũng tại vì yêu ,
Cho nên mới viết đôi điều mà thôi .
Lạ chi ba cái chuyện đời ...
Mấy anh bạn này xách chuyện xưa đâu đâu nói làm Hòa tui ngẩn ngơ vì thấy tên mình bị đưa lên nữa chớ!! Nay đã đến tuổi nhớ nhớ - quên quên rồi. Ngồi ngớ một chặp mới nhớ lại chuyện cà rởn "Ngôi Trường Bị cắt Đôi"...đâu từ năm ngoái. Trời đất !!!
Trả lờiXóa