Trời Đà Nẵng mây và lạnh...
Độc hành tìm góc núi cũ ngồi ngẫm lại đời mình...
Chiều cuối năm, mây trắng vẫn bay vô cùng trời đất...mặc chuyện tận thế của lịch Maya, mặc kinh tế con người khó khăn, mặc bao đổi thay chính trị đông tây trong nước ngoài nước, mặc những tàn phá ngu xuẩn của con người với môi trường, mặc vô số kể xiết những điều chợt đến chợt đi, trong cái đầu mộng mị của NT-NĐH. hay của bất cứ ai khác vào lúc này...nhảm nhí, lãng mạn, thương yêu, thù hằn, toan tính, mưu đồ, ham muốn, buồn vui...và vô kể xiết các thứ kể xiết...hoặc cái đầu trơ, rổng được cài đặt không cần đến suy nghỉ của những robots... :-)))
...mây trắng vẫn cứ bay...
NÚI CŨ
Ngắm nhìn dáng núi nằm im
Chợt mơ mình cũng như chim trên ngàn
Lượn lờ trông xuống thế gian
Hóa thành đá nọ hồn hoang mộng dài./-
HỒN BƯỚM MƠ TIÊN
Sắp đá bên cây làm tọa cụ
Ngồi yên quán tưởng hóa thành tiên
Chợt em bướm trắng bờ vai đậu
Giật mình...em là bướm hay tiên./-
Nhật Thuận - Nguyễn Đăng Hòa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét