Thứ Sáu, 18 tháng 4, 2014

266 - thơ của thân hữu P.V.BÌNH

GÓC BÌNH YÊN
Đã bao năm lấm lem phố thị
Ước thả mình về chốn quê xưa
Nơi xanh xanh đồng vàng hanh sắc nắng
Thưở đầu trần nghịch cát tắm mưa
Chợt thèm nghe tiếng gió lúc ban trưa
Xào xạc mãi trên mái nhà rêu cũ
Bầy sẻ nhỏ ríu ran làm tổ trú
Đợi ta về nhặt lại cọng rơm khô
Cây khế già chắc giờ đây chín rộ
Có còn ai hái quả mọng trĩu cành
Thôi cũng đành ủ trái buồn quanh gốc
Đợi mùa sau ươm trái để dành
Xin cho ta gửi lại những ngày xanh
Góc bình yên giữa muôn vàn rộn rã
Có khi chợt lặng giữa dòng đời hối hả
Thả hồn về bóng lá rợp quê xưa...

Thơ Tịnh Bình làm dậy cả HỒN QUÊ 
Như Văn Cừ ,Nhược Pháp* đang kéo về..
( Đoàn văn Cừ,Nguyễn nhược Pháp....)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét