Thứ Sáu, 23 tháng 1, 2015

306 - Thơ của Thầy

BÀI CA CỦA THẰNG DU TỬ

Uống hết chai này rồi ta đi!
Uống cạn ly này rồi ta về!
Mưa giăng mưa giăng chiều đô thị
Lối ta về mù mịt mưa che
Đã từ lâu chẳng bạn chẳng bè
Viễn xứ tha phương không người thân thuộc
Quán rượu là nhà tối ngày say khướt
Đem cho không tất cả cuộc đời
Chẳng biết mình buồn hay mình đang vui
Chẳng biết mình đi hay mình đã đến
Khi hét rất to
Khi câm như hến
Xài rất sang rồi nhịn đói cả ngày
Xem bạc tiền  một cái vẫy tay
Coi quyền thế nụ cười nửa miệng
Đã có một thời tan hoang vốn liếng
Nên hôm nay chẳng muốn  đèo bòng
Mệt quá rồi ngày tháng long đong!

Uống hết chai này rồi ta đi!
Uống cạn ly này rồi ta về!
Ai đó lên voi
Ai kia xuống chó
Ai tưng bừng tấp nập ngựa xe
Ta cả cười ha hả hi hi
Cuộc thế thăng trầm nay thịnh mai suy
Buổi sáng anh hùng
Buổi chiều gian tặc
Cờ một thuở đến tay chẳng phất
Tiếc làm chi tài chuyển núi lay trời!
Gươm đã cùn, kiếm gãy, tên rơi
Thì mong cuộc phong vân chi nữa
Dẫu hành khất
Hay đế vương vua chúa
Cũng phù du như một giọt sương tan
Trần gian này khi tụ khi tan
Thế sự nọ khi hưng khi phế
Cạn một chén rồi nằm nghe dâu bể
Xong  một ly rồi ngẫm nghĩ chuyện đời
Ta còn đây thế là đủ lắm rồi
Cứ tà tà
Nhìn  thiên hạ khóc cười

Uống nốt chai này rồi ta đi
Uống cạn ly này rồi ta về
Thất thểu sơn cùng
Thênh thang thuỷ tận
Mặc phố phường kẻ tỉnh người mê!!!

TRẦN HOAN TRINH

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét