Thứ Ba, 2 tháng 9, 2014

287 - Thơ của THÔNG TRƯƠNG

ĐẦU TIÊN VÀ CUỐI CÙNG .
Nếu có thể trả em về quá khứ ,
Khi chúng mình chưa chút nợ nần nhau .
Cho tóc em xanh như tự thuở nào ,
Và đôi mắt chưa sâu vì thiếu ngủ .

Nếu có thể trả em đời thiếu nữ ,
Tuổi học trò , vô tư lự , hồn nhiên .
Những con đường mình chưa gặp , chưa quen.
Chân chưa bước trên gập ghềnh sỏi đá .
Nếu có thể ...Nhưng làm sao để trả .
Một cuộc đời , em đã trót trao anh .
Một tình yêu :với tất cả chân thành .
Với tất cả hy sinh và nhẫn nhục .
Em đã dệt khổ đau thành hạnh phúc .
Dệt nụ cười từ tiếng khóc trong mưa .
Những đêm sâu đầy khắc khoải , mong chờ .
Ru giấc trẻ : bài thơ anh viết vội .
Nếu có thể ... Như một lời sám hối .
Anh chỉ tin tiếng gọi trái tim mình .
"Anh yêu em ."..như em đã yêu anh
Đêm đã tắt , để bình minh tỏa sáng ..       
     Chi Thông nhà mình , người diễm phúc nhất có anh chồng đáng yêu quá như ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét