Thứ Sáu, 31 tháng 5, 2013

155 - GÓC NHÌN VỀ ĐN CỦA 1 NGƯỜI DU KHÁCH .

Lang thang Đà Nẵng với góc nhìn..của Voi.

Ấn tượng đầu tiên với Đà Nẵng là sân bay ĐN đẹp và sạch. Các con đường trong thành phố được mở rộng, khang trang và sạch sẽ. Xe chạy bon bon không bị dằn xóc bởi ổ gà. Trời như cao hơn. Trong xanh. Nắng vàng như mật. Và đặc biệt là nhiều cây xanh.

Dịch vụ ở ĐN rất tốt. Đi mấy ngày chưa thấy hiện tượng chặt chém du khách. Giá cả mềm, dễ chịu. Cũng nghe đủ thứ tiếng từ các vùng miền khác nhau vì người nơi khác về ĐN sinh sống và làm dịch vụ cũng nhiều. Nhưng điều hay là ĐN vẫn giữ được bản sắc đặc trưng chứ không nhôm nhoam như các thành phố du lịch khác của VN.

Về đây, các bạn sẽ hiểu câu: "Khách hàng là thượng đế" là như thế nào. Vào siêu thị mua ít đặc sản về làm quà. Các bạn sẽ được mời ăn thử đủ các loại bánh kẹo và cá khô. Em xinh tươi cười toe rót cho bạn tách trà cung đình Huế nhấp nháp để tiếp tục thử sản phẩm tiếp theo. Bạn tha hồ chọn lựa mà không phải băn khoăn vì xách nặng vì đã có em đi theo xách hộ bạn với cái miệng cười duyên, giọng nói ngọt ngào mời mọc. Bạn dự định chỉ mua 2 món? Bạn sẽ không thể ra về với chỉ 2 món! Thề!

Khách sạn ở ĐN cũng rất tốt và lịch sự. Voi thuê xe máy của khách sạn lang thang một mình. Khi trả quá giờ quy định, anh chàng lễ tân cười toe toét: "Dạ thôi, khỏi tính thêm tiền chị nà!". Oops. Vui vui vì không phải mất thêm tiền nhưng cái chính là em ấy đã cho mình cái cảm giác tuyệt đối hài lòng và muốn quay trở lại khách sạn của em thêm nhiều lần nữa.

Ngồi ăn tối ở các nhà hàng dọc bãi biển, đường Hoàng Sa, gió lồng lộng, hải sản tươi ngon và lúc nào cũng có người nhanh chóng đáp ứng mọi yêu cầu của bạn. Không có bất cứ một bóng dáng người bán hàng rong nào quấy nhiễu bạn. Cảm giác mới thư giãn làm sao.

Bãi biển sạch đẹp. Người bán hàng tự dọn dẹp sạch sẽ khu vực của mình. Trời trong, cao vòi vọi. Mây trắng và biển xanh. Nắng vàng và gió mát.. Bồ câu sà xuống chân du khách như níu chân người: "Ở lại nhé, đừng đi!"

Khoan khoan vội về, hãy lang thang một chút vào các con đường nhỏ phía sau đường Hoàng Sa. Ở đó cũng có nhiều quán xá. Ngồi ở đây, giá cả sẽ mềm hơn ở đường Hoàng Sa. Phục vụ chậm hơn. Và ngồi 10 phút sẽ có ít nhất là 4 người mời bạn đủ thứ từ tăm tre cho đến vé số, kẹo bạc hà, quà vặt.. Có người tàn tật, có các cụ già, em bé, có người trung niên đàn ông đàn bà đủ cả. Bạn khó chịu?! Có lẽ có. Riêng Voi, cảm thấy xót xa. Có thể cảm thấy ĐN luật rất nghiêm. Những người bán hàng rong không hề bén mãng tới khu vực đường Hoàng Sa mặc dù không hề thấy bóng dáng công an, trật tự.

Dành thời gian dạo phố giữa cái nắng chang chang, lang thang mọi ngóc nghách. Đà Nẵng hiền hòa không trộm cướp. Cảm giác yên bình và vô lo. Bắt gặp đây đó những gánh hàng rong nặng oằn lưng chị. Những cuộc mưu sinh. Những số phận cực nhọc..nhưng vẫn hiền hòa và chân thật.

Đà Nẵng chuyển mình như con rồng cất đầu bay lên. Ở một góc nhìn khác, nó vẫn như bị trì níu lại.. ĐN phát triển, cơ hội làm ăn cho nhiều người. Nhưng ở một góc khuất, vẫn còn nhiều quá những số phận, những cuộc đời lầm lũi. Cơ hội nào cho họ?!

Chia tay ĐN, lòng tự dưng quyến luyến, chùng xuống, rưng rưng. Cảm giác như chia tay quê mình. Có thể là trong cái rưng rưng của Voi có xen lẫn chút tình cảm riêng tư với một người bạn , quê ĐN, rất yêu thương Voi dù chưa hề gặp mặt..

 # Được trích từ Facebook của VOI ...

Thứ Năm, 30 tháng 5, 2013

LÂU LÂU LÂU , TA MỚI NHẬU 1 LẦN ???

 Diệp ( Long ) , anh em Tứ 2 cũ mới có dịp gặp mặt đông đủ một tí ( Đinh Thương về trông cháu ngoại , vắng Kim Anh , Anh Việt , Tấn Quảng , Thọ Hiền , Ân tui làm Phó Nhòm )

Thứ Tư, 29 tháng 5, 2013

154 - TIN BUỒN số 5 .



Chúng tôi vừa nhận được tin báo từ bạn TRẦN KIM THỎA (B2) :
 CỤ BÀ  TRẦN  THỊ  TÂM  THÂN MẪU của bạn PHẠM BÁ DIỆP ( LONG , Tứ 2 )
 đã qua đời hôm nay tại nhà riêng ở 388 TRÀN CAO VÂN , ĐÀ NẴNG .
 Hưởng Thọ  93 Tuổi .

 Lễ Di Quan lúc 05G30 ngày 31-5-2013 , Hạ Huyệt lúc 15G cùng ngày tại quê nhà PHÒ TRẠCH  . PHONG BÌNH  , PHONG ĐIỀN < THỪA THIÊN-HUẾ .

 Ban Liên Lac CHS PCT ĐN khóa 1964-1971( cụ thể lớp Tứ 2 ) sẽ tổ chức Phúng Điếu CỤ BÀ vào lúc 17 Giờ ngày 30-5-2013 , địa điểm tập trung tại 388 Trần  cao Vân , ĐN .




         















































                                                    P .HẠM BÁ DIỆP ( LONG ) hiện nay








Chủ Nhật, 26 tháng 5, 2013

153 - TIN BUỒN , TIN BUỒN số 4 .




Trưa nay CN 26-5-2013 , bạn Lê Văn Mỹ ( Tứ 1) báo tin :
 CỤ ÔNG   TRẦN   ĐẨU  THÂN SINH của bạn TRẦN DƯỠNG (A1) hiện định cư tại Vương Quốc BỈ
 đã qua đời hôm nay tại nhà riêng sau thời gian bị bệnh nặng .
 Hưởng  Thọ  :  82  Tuổi
 Tang Lễ của CỤ ÔNG sẽ được tổ chức : DI QUAN 05 Giờ Ngày 31 tháng 5  năm 2013 , AN TÁNG 07G cùng ngày tại HÒA KHƯƠNG , Hòa Vang , TP. Đà Nẵng .

 BAN LIÊN LẠC ,CHS PCT ĐN KHÓA 1964-1971 SẼ KẾT HỢP VỚI NHÓM LỚP PHÁP VĂN ĐẾN PHÚNG ĐIẾU CỤ ÔNG VÀO LÚC 18G15 NGÀY THỨ BA 28-5-2013 .
 ĐIA ĐIỂM TẬP TRUNG : ĐẦU KIỆT 442 HOÀNG DIỆU , ĐÀ NẴNG














 

                                                                                         Trần Dưỡng           

Thứ Năm, 23 tháng 5, 2013

152 - TRẦN DƯỠNG VỀ THĂM NHÀ .



TRẦN DƯỠNG (A1, ÁO THUN XANH LÁ CÂY ) VỀ ĐÀ NẴNGTHĂM ÔNG THÂN SINH BỆNH , GẶP BẠN CŨ LỚP PHÁP VĂN 23-5-13 .
 CÓ MẶT TẠ RỚT ,VÕ THẾ PHƯỚC ,  VÕ ĐẠI QUẢNG , NGUYỄN XUÂN HÀ , LÊ VĂN MỸ , TRẦN TIẾN SĨ , TRƯƠNG QUANG THỌ , NGUYẾN ĐÌNH KHÁN , HOÀNG DỤC VÀ ÂN TUI .
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 











# Trần Dưỡng từ Vương Quốc Bỉ đã nhiều lần về ĐN , lần gần đây nhất là vào dịp kỷ niệm 40 năm ngày rời trường 17-7-2011 .

Thứ Hai, 20 tháng 5, 2013

151 - TÌNH BẠN TRONG ĐỜI của Nguyen Nhan . .

#  Nguyen Nhan là nữ giáo viên trường THCS Nguyễn Du , Q1 , HCM , là thân hữu của Đoàn Xuân Hiển , B2 .
Tình bạn trong đời

Dù đã sẵn sàng hay còn chưa chuẩn bị, nhưng rồi một ngày kia, chúng ta cũng phải chia tay thế giới này.
Sẽ chẳng còn ánh mặt trời chói chan chào đón, sẽ chẳng còn một ngày mới bắt đầu bằng giọt nắng trong vắt của buổi bình minh.
Sẽ không còn nữa những ngày xuân hiền hòa, ấm áp.
Tiền bạc, danh vọng, quyền lực, … tất cả với ta cuối cùng cũng sẽ trở thành vô nghĩa.
còn ý nghĩa chăng là những gì ta tạo ra đối với thế giới này
Vậy điều gì là thật sự quan trọng lưu lại dấu ấn của ta trong cuộc sống ?
Quan trọng không phải là những thứ mình mang theo bên mình,
mà là những gì mình đã chân thành đóng góp cho tha nhân.
Quan trọng không phải là những thứ mình nhận được
mà là những gì mình đã cho đi.
Quan trọng không phải là những thành công mình đạt được trong cuộc đời,
mà là ý nghĩa thanh cao của chúng.
Quan trọng không phải là những thứ mình học được,
mà là những gì mình đã truyền lại cho người khác.
Quan trọng không còn là năng lực của mình,
mà là tính cách - là những gì mà mình đã cư xử với mọi người xung quanh.

Thứ Bảy, 18 tháng 5, 2013

150 - SAU HÌNH HÀI THƠ của Hoàng Dục .

       Đến với thơ, người đọc luôn ở trong tình huống bị lừa một cách thú vị. Những cú lừa văn chương ấy không làm ai bực mình hay cảm thấy bị sỉ nhục, ngược lại, ai cũng cảm giác hạnh phúc, cảm giác sướng khoái vô biên. Tôi đã từng sướng khoái như thế khi cảm thơ. Và dẫu đã có những trải nghiệm, tôi vẫn bị thơ dẫn dụ vào mê cung của nó, đúng hơn tôi vẫn thích bị phỉnh phờ một cách hồn nhiên khi đọc thơ. Không nói đâu xa, chỉ trong khoảng khắc này, tôi đang sung sướng được bị lừa khi đọc “Hành ca cho những kẻ yêu nhau” của Nguyễn Văn Gia.
     Bài thơ “Hành ca cho những kẻ yêu nhau”, tôi tình cờ đọc được trên blog của Huỳnh Ngọc Chênh. Vừa chạm vào nhan đề, trong tôi dậy lên một cảm giác là lạ. Sao ở thời buổi văn học thế giới đi vào chủ nghĩa hậu hiện đại, tác giả lại để cho tên bài thơ vẫn nằm trong văn học trung đại như vậy. “Hành ca cho những kẻ yêu nhau” vừa giới thiệu thể loại vừa biểu hiện đề tài thơ, có khác gì “Cảm hoài”, “Chinh phụ ngâm”, “Cung oán ngâm”, Vũ trung tùy bút”, “Hoa Tiên truyện”, “Truyện Kiều”… Hay “hành ca” kia là tiếng hát của những tâm hồn lãng mạn, tiếng hát bi tráng, tiếng hát đang nghịch phách với điệu ca khác trong trào lưu thơ Mới. Đó là “Tống biệt hành” của Thâm Tâm, “Can trường hành” của Trần Huyền Trân, “Hành phương Nam” của Nguyễn Bính. Tôi nghĩ không hẳn như vậy. Có lẽ cái tôi trữ tình trong thơ “Hành ca cho những người yêu nhau” vẫn khác. Cái tôi ấy không ẩn mình sau những hình tượng “lão”, “khách”…, không bay trên đường bay lãng mạn của thời chiến quốc xa xưa.  Cái tôi ấy đang sống vào cái thời hiện đại, một cái tôi có đủ năng lực nhận thức về mình và về cộng đồng, nhưng phải sống giả hình;  một cái tôi mang hoài bão đẹp nhưng phải sống chật chội trong mấy đấu chữ nghĩa khô khốc. Nếu là cái tôi ấy, sao là “hành ca” mà lại hành ca “cho những người yêu nhau” nữa. Đây là một bài thơ trữ tình tình yêu ? Tình yêu thường là điệu slow, boston, valse… sao ở đây lại march ? Chả lẽ, tác giả giục những người yêu nhau phải quấn quýt yêu, phải “mau với chứ, vội vàng lên với chứ” như ông hoàng thơ tình Xuân Diệu…

Thứ Năm, 9 tháng 5, 2013

148 - Thơ của Nguyễn Văn Gia .


Hành ca cho những kẻ yêu nhau 

 Lẽ thường
Ra đi là phải biết đi đâu
Không thể  trù trừ giữa ngã ba ngã bảy
Không thể bắt mây ngừng trôi
Và sông kia ngừng chảy
Để vẽ hươu vẽ vượn một chân trời
Dắt nhau đi rồi mà chẳng biết về đâu
Săm soi mãi con đường không có thực
Lòng tự cao dễ làm mình huyễn hoặc
Cứ tin ta là số một ở trên đời ...
Chân bước đi như một kẻ mộng du
Tay vẫn nắm tay mà niềm tin rạn vỡ
Con đường xa chưa thấy một bến bờ
Đồng hành cùng ta
Có kẻ than buồn và có người sốt ruột
Còn ta lại lấp lững quanh co
Có phải mấy lão triết gia chết tiệt kia
Vẫn còn làm ta bối rối ?
Mớ lý thuyết suông
Như chiếc áo cũ lỗi thời
Cuộc đời đổi thay theo mỗi sát na
Sẽ chẳng giống ai
Nếu tự cho mình là duy nhất đúng
Chân lý hôm qua
Giờ đã khác rồi
Chung quanh ta
Có biết bao  người tốt ở trên đời
Dại gì lẽo đẽo theo cái thằng lẹo lưỡi
Cái thằng nói một đằng lại làm một nẻo
Cái thằng cứ chằm hăm cướp của hại người
Con đường ai ai cũng đi tới
Sao ta lại quay lui
Bởi cái ghế cản đường
Hay của nả phù vân cản lối ?
Dòng đời chung mỗi lúc một đông vui
Đường thiên lý
Ai cũng ngại độc hành lầm lủi
Đã trễ lắm rồi
Không thể ngồi nhâm nhi quá khứ
Hay cãi nhau luẩn quẩn ở cái xó nhà
Cứ thử hỏi con người ta
Sống được bao lâu
( Chắc gì ai ai cũng sống lâu trăm tuổi )
Để mà chờ
Để mà đợi
Đừng để hạnh phúc cuối đường
Chỉ là
Ảo ảnh lừa nhau .
              Nguyễn Văn Gia




Thứ Hai, 6 tháng 5, 2013

147 - TIN GẶP MẶT GIỮA NĂM .

Theo thông lệ , hàng năm nhóm lớp Pháp văn họp mặt 2 lần : lần 1 vào chiều mùng 4 Tết , lần 2 vào ngày 1-5 , tuy nhiên mấy năm gần đây cuộc gặp mặt giữa năm gián đoạn một thời gian . Do hiện nay một số bạn bị bệnh , tuổi tác càng cao và nhiều lý do khác nên những lần gặp mặt gần đây  không được đông đủ lắm .
  Năm nay cũng không ngoại lệ , chỉ có 8 bạn tham gia trong đó có Thái Văn Cường từ Huế vào , còn lại là các bạn thường hay tham gia sinh hoạt nhất gồm : Nguyễn Xuân Hà , Lê Văn Mỹ , Trần Tiến Sĩ , Trần Xuân Thu ( của lớp Tứ 1 cũ )  và các bạn B1 còn lại như Võ Thế Phước , Trần Phước Thọ và Trương Quang Thọ
   Dù được bạn Mỹ mời đến chung vui nhưng do hôm qua tôi hơi mệt nên đành cáo lỗi các bạn và cũng chẳng có tí hình ảnh nào để minh họa cả , thông cảm nghe các bạn .

Chủ Nhật, 5 tháng 5, 2013

145 - THƠ HAY ĐẾN VỚI BẠN PHƯƠNG XA .


Thầy Tăng kính mến,
Thưa Thầy, thằng học trò ngày xưa của thầy, giỏi toán nhưng rất dở văn chương nên chỉ có thể viết gởi đến thầy những dòng mộc mạt nhưng rất chân thành nầy. Em có may mắn được gặp lại thầy vào năm 1996 tại Đà Nẵng và được thầy ký tặng và trao tận tay tập thơ “Bỏ Trường Mà Đi”. Hôm đó em thu hết can đảm đọc một bài thơ ngắn của em cho thầy và các bạn nghe, được thầy khen em nở mũi còn hơn được điểm 20/20 cho môn toán thầy dạy của ngày xưa còn bé. Hôm nay vừa mới nhận thêm được một tập thơ mới của thầy “Cháy Bỏng Như Lửa Mặt Trời” nên viết vội ít dòng nầy gởi đến thầy như một lời cảm tạ chân thành cho món quà tinh thần quý báu nầy mà em sẻ nghiền ngẫm đọc từng câu thơ của thầy để thầm hảnh diện mình có một ông thầy dạy toán giỏi và làm thơ hay tuyệt. Em xin kính chúc thầy phần đời còn lại thật bình yên như ý thầy mong muốn. Mỗi sớm mai thầy cảm nhận thật trọn vẹn những giọt sương mai rơi nhẹ trên từng chiếc lá, nghe tiếng chim hót và lặng ngắm những sợi nắng vàng óng xuyên qua những cành cây. Trên kia bầu trời vẫn rất cao và mây vẫn rất xanh để thầy tự do thả hồn mình đến vô cùng vô tận, những âu lo, muộn phiền hoàn toàn tan biến. Chúc thầy THÂN TÂM thường AN LẠC.
Nhân đây em cũng xin gởi lời cảm ơn đến các bạn Nguyễn Ngọc Ân và Nguyễn Văn Ngân đã có nhã ý gởi tập thơ nầy đến em thật nhanh chóng dù em ở xa các bạn ở Việt Nam đến nửa vòng trái đất.

Trần Cảnh Thuận


TUYỂN TẬP THƠ MỚI CỦA THẦY TRẦN ĐẠI TĂNG ĐÃ CỞI MÁY BAY SILK AIR ĐI SINGAPORE , VƯỢT QUA NHIỀU NƯỚC ĐỂ ĐẾN HOUSTON , TEXAS , HOA KỲ VÀ SẼ CÙNG ANH BƯU ĐIỆN MẼO VỀ TẬN KAYWARD , CALIFORNIA CHO ANH BẠN N2 CỦA CHÚNG TA CUỐI TUẦN NÀY .
 
MONG RẰNG CÁC HỌC TRÒ CŨ CỦA TRƯỜNG PHAN CHÂU TRINH ĐÀ NẴNG Ở NƯỚC NGOÀI SẼ ĐƯỢC ĐỌC NHỮNG BÀI THƠ HAY CỦA THẦY MÌNH .
CHÚC MỪNG , CHÚC MỪNG .

Thứ Sáu, 3 tháng 5, 2013

146 - VỀ MIỀN CÁT TRẮNG thơ Đoàn Xuân Hiển .

1. Trăng tà
Cửa đóng chặt trốn trăng tà khuất
Tiếng sấm rền bánh sắt đường ray
Đêm âm thầm cô đơn dấu mặt
Nhói nỗi đau tưởng chừng đã mất…

2. Lời ru
Ru em nửa giấc mộng hờ
Ru tình day dứt câu thơ ngược vần
Ru đời tròn kiếp phù vân
Lời yêu thương muộn em dành ru anh!

3. Hoa biển
Công dã tràng xe cát vẽ hoa
Hoa của biển biển đâu nỡ xóa
Bước chân người dìm hoa xuống cát
Sóng thương hoa khỏa dấu chân nhòa

4. Dỗi hờn
Cát trắng mềm tựa dải khăn xô
Tiếng sóng vỗ đau lời gào thét
Đá nhấp nhô biển làm bia mộ
Dỗi hờn dồi anh như sóng xô bờ…

Đoàn Quân
( Đoàn Xuân Hiển B2)